Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Short Feeling ~


À vâng, lâu lâu hứng lên viết kiểu này :)).
Tin là thật hay k tùy mỗi ng nhé. Cảm hứng sau rất nhiều chuyện :")

----------------------------------

… Cô mở đt.

“Lòng em sợ lắm câu nói trên môi ai quá ngọt ngào
Vì em biết sau tình yêu là bao lỗi lầm.
Vậy mà em tin, ngốc nghếch em luôn tin vào tình yêu ..”

Đọc lại toàn bộ tin nhắn. Cô mỉm cười khi nghĩ đến Anh. Cuộc sống này quá nhiều bất ngờ. Và yêu anh, là một trong những bất ngờ cô chưa bao giờ nghĩ đến …

Miên man trong tâm tưởng của chính mình, cô nhớ lại hồi mới quen anh. Những kỉ niệm, niềm vui, nỗi buồn …. Cô nhớ cảm giác tim mình thắt lại vì ghen, cô nhớ những lúc cô khóc vì quá nhớ anh, nhớ những lúc bên anh cười đùa, nhớ những lúc anh ôm cô từ đằng sau …


Với tay lấy chiếc cốc, cô pha cho mình 1 ly cappucino. Thức uống yêu thích của cô từ hồi còn học cấp 2. Đã từng có thời, cô nghiện nó. Bởi nó từng phản ánh đúng con người cô “Ngọt nhưng đắng …”

Cô không biết những gì mình làm là đúng hay sai. Cô muốn anh trở thành người hạnh phúc, cô cố gắng để nhìn thấy nụ cười của anh. Nhưng anh có hạnh phúc thật sự không, chỉ có anh mới biết được, chứ cô sẽ chẳng bao giờ được biết.

Cô muốn anh hạnh phúc, cô muốn anh hiểu rằng anh xứng đáng được yêu thương, rằng mai này, dù xa cách, anh sẽ nhớ, ít nhất có người yêu thương anh nhiều.

Cô muốn anh tiếp tục code, muốn anh làm gì anh thích, dù đôi lúc cô giận dỗi ích kỉ. Nhưng trong thâm tâm, cô tuyệt đối không bao giờ để lộ cho anh biết. Cô không muốn xáo trộn cuộc sống của anh, đó là thế giới riêng anh, một thế giới cô không chạm tới được :).

Bạn bè cô bảo, sao mày có thể cao thượng đến thế? Cao thượng à ? Không hề. Chỉ là, yêu một người, cô đã chấp nhận cuộc sống của người ấy rồi … Chưa biết lâu dài hay không, nhưng cô không muốn cuộc sống của ai đó thay  đổi vì cô ..

Nếu.

Nếu như …

….

Mình rất thích viết fic :). Có lẽ vì đã quen ẩn mình rồi nhỉ?
Đã từng nghĩ sẽ không bh viết fic nữa :P.

Tự kỉ hết hôm nay thôi, nhé ?

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012

My little feeling ~

Hôm nay thì sến chút nhờ ;)). Tự nhiên muốn viết cái thể loại sến như này ! Lâu lắm rồi mới blog lại.

... Anh này, anh có biết em thích nhìn anh ngồi với cái lap, thích nhìn anh code dù e chẳng hiểu gì, thích nhìn anh thật lâu rồi tự cười 1 mình ...

Dù đôi khi em vẫn cứ dỗi với cái lap, dù em chẳng biết gì, nhưng vì thích anh, mà em học được cách tôn trọng thế giới riêng của anh. Rằng, dù có là người yêu, thì anh vẫn còn mải mê với đam mê riêng mình. 

Anh biết không, thế giới riêng anh ấy, không có em, nhưng em vẫn cứ ngắm nhìn nó từ đằng xa thôi. Trái tim em một lần nữa lỡ nhịp :">.

Mặc dù í :(. Nhiều lúc anh bỏ rơi em, nhiều lúc anh mải mê quên mất cả em, tủi thân thì tủi thân, giận thì giận thật. Em vẫn hiểu và thông cảm được. Em cũng muốn cố gắng để anh k phải lo, để anh tự do thoải mái làm những j anh thích .. Cơ mà em ... em ... ích kỉ lắm :<.

Em có thể hờn giận, em có thể tủi thân vì bị bỏ rơi, nhưng chưa bao giờ và sẽ không bao giờ em muốn anh từ bỏ thứ anh thích. Em có thể đứng đằng sau, ủng hộ anh đi theo con đường riêng mình ^^. Thế nên, đừng bao giờ lo lắng em rời xa anh vì anh thích code hơn em :-".

Nhìn anh làm việc , em cảm thấy ấm áp, thật đấy ^^ . Có lẽ đó là ng em yêu, nhỉ :).